Thứ Tư, 11 tháng 7, 2007

Kỷ niệm 1 năm đêm Berlin kỳ diệu

Viết cho đội tuyển Italia
Hôm nay, 10-7-2007, ngày này 1 năm trước, các tifosi đang sống trong niềm sung sướng tột độ khi đội tuyển Italia lên ngôi vô địch World Cup trong đêm hè Berlin huyền diệu. Cảm xúc nào còn đọng lại trong bạn?
Xin được mở đầu bài viết với khoảnh khắc trước khi Grosso bước lên thực hiện quả 11m cuối cùng của đội tuyển Italia. Nếu thực hiện thành công, "gã nhà quê" Grosso sẽ chính thức đưa đội bóng xanh da trời lên ngôi vua bóng đá thế giới. Khoảng khắc Grosso tiến lại chấm 11m, đối diện với Barthez chỉ diễn ra trong chục giây nhưng đối với các tifosi, họ đã phải đợi chờ phút giây đấy 24 năm dài đằng đẵng.
Đến giờ phút này, tôi vẫn không hiểu nổi tại sao trái tim nhỏ bé chứa trong thân hình không lấy gì làm to lớn của Grosso lại có thể tiếp tục đập bởi sức ép thành công đè lên anh là quá lớn. Còn tôi, dù chỉ được chứng kiến qua tivi, nhưng nhìn vào ánh mắt của anh khi đứng trước cú sút lịch sử đó, tim tôi như thắt lại. Tôi đã không dám trực tiếp nhìn vào tivi.
Thế rồi khi giọng nói của BLV kênh VTV3 vang lên, báo hiệu đội tuyển xanh da trời đã lên ngôi vô địch, trái tim tôi cùng 60 triệu người dân Italia và những tifosi trên toàn thế giới như ngừng đập. Chắc chắn họ muốn giây phút ấy kéo dài mãi mãi trong niềm hạnh phúc vô bờ bến để bù đắp lại thời gian phải làm bạn với thất bại trong suốt 24 năm. 24 năm cho một đêm hè 9/7 lịch sử, 24 năm chờ đợi giấc mộng đế vương để rồi phát điên khi giấc mơ thành hiện thực sau cú sút luân lưu thành công của Grosso.
Không ai thành công mà không một lần thất bại. Nhưng với đội tuyển Italia, họ đã hơn một lần thất bại. Kể từ sau Espana 82, thất bại là người bạn đồng hành quen thuộc với đội bóng Xanh da trời. Tuy nhiên, càng chịu nhiều cay đắng, khổ đau bao nhiêu thì niềm vui khi thành công cũng được nhân lên bấy nhiêu.
Sau chức vô địch tại TBN 1982, là nước mắt của Salvatore Schillaci khi Italia thất bại trước Argentina tại World Cup 1990. Là cú 11m lên trời của Baggio trong trận chung kết với Brazil tại USA 1994. Để rồi 4 năm sau, "đuôi ngựa thần thánh" đã lập công chuộc tội sau khi thực hiện thành công quả 11m trong trận tứ kết tiếp Pháp, nhưng một cú 11m lên trời nữa của Luigi Di Biagio trong loạt sút cuối cùng làm người Ý ôm hận. Là trận chung kết Euro 2000, khi Italia chỉ còn cách chiến thắng vài giây nhưng bàn thắng gỡ hòa ở phút 93 của Wiltord lại một lần nữa đưa người Ý trở lại cái nơi họ đã sống kể từ sau Espana 1982: Địa Ngục. Còn nữa, đó là thảm họa châu Á khi Italia của Maldini già nua thất bại trước một Hàn Quốc giàu sức trẻ hơn tại World Cup 2002.
Thế đó, 24 năm qua là 24 năm người Ý phải sống trong nỗi thất vọng tràn trề. Bởi vậy, chiến thắng của họ trong đêm Berlin 2006 càng có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Họ đã phải sống trong bóng tối của địa ngục trong suốt 24 năm dài, bởi vậy, khi được bước lên thiên đường ngập tràn ánh nắng, niềm hạnh phúc tột cùng của đội tuyển Italia cũng như các tifosi ngày đêm dõi theo từng bước tiến của họ không thể diễn tả được bằng lời hay bất cứ hành động nào. Chỉ còn cách liên tục hét lên cụm từ "Italia campione del mondo" trong cơn điên dại, trong men say chiến thắng vô tận.
24 năm trước, người Ý lên ngôi vô địch Espana 82 khi chung sống với scandal dàn xếp tỷ số Totonero. Chức vô địch tại World Cup 2006 họ đoạt được cũng trong hoàn cảnh tương tự: phải sống chung với nghi án bán độ Calciopoli. Một loạt trụ cột của đội tuyển Ý khi đó đều trong diện tình nghi: Lippi, Cannavaro, Buffon... Thế nhưng trong hoàn cảnh tương lai rất cận kề với chiếc máy chém, chức vô địch họ giành được lại càng thêm ý nghĩa hơn bao giờ hết. Không ý nghĩa sao được khi chiến thắng đó là kết quả của cả một tập thể vững chắc với tình yêu cuộc sống và khát khao vươn lên trước cái chết cận kề.
365 ngày đã qua sau cái đêm Berlin huyền diệu, đêm mà màu xanh hy vọng - màu áo của đội tuyển Italia bao trùm cả thế giới, tiếng Italia vẫn là thứ ngôn ngữ được nhắc đến nhiều nhất trong làng bóng đá thế giới. Thật vậy, một năm đã qua kể từ cái ngày ấy vẫn ghi nhận thành công của người Italia, bởi Cannavaro thu tóm hết những danh hiệu cá nhân cao quý, Inter lên ngôi vô địch Serie A với số điểm kỷ lục của châu Âu, Capello giành ngôi vô địch La Liga với Real, đặc biệt là chiến thắng của Milan tại Champions League.
Hình ảnh chiến thắng của người Ý có ở khắp nơi trên thế giới. Một năm sau đêm Berlin, màu xanh hy vọng vẫn bao trùm khắp toàn cõi châu Âu. Vậy còn chờ gì nữa, hỡi các tifosi trên toàn thế giới, hãy hét lên: "Italia campione del mondo, Italia campione del mondo, Italia campione del mondo".
Nhưng cho dù một ngày nào đó, nếu người Ý không còn đứng trên đỉnh thế giới thì tình yêu của các tifosi dành cho họ vẫn luôn cháy rực rỡ. Bởi những cảm xúc về họ luôn là vô tận và cũng bởi tình yêu mà mỗi tifosi dành cho họ là quá lớn. Nó như dòng sông chảy mãi và như nắng ấm lan toả. Yêu đội tuyển Italia như một niềm tin bất diệt luôn tồn tại: yêu là lẽ sống và còn sống là còn yêu!

24h.com.vn

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2007

Roberto Baggio Con đường huyền thoại

Bài 1: Những nốt nhạc hạnh phúc
Có một câu chuyện thần tiên được viết nên bởi một con người đặc biệt. Anh có tên Roberto Baggio, đẹp tựa thiên thần và chơi bóng bay bổng như những áng thơ. Nhưng những diễn biến của câu chuyện dài kì ấy không được viết hoàn toàn ở trên thiên đường. Bởi cuộc đời anh không hoàn toàn là vị ngọt, nó còn có cả cay đắng và nhiều xót xa nữa.
Cuộc đời Roberto Baggio giống như một bản nhạc, khi nhẹ nhàng êm ái, lúc lại say đắm dữ dội, để mỗi khi thưởng thức nó, đã có biết bao những trái tim bật khóc và dâng lên những tình cảm thổn thức khôn nguôi. Câu chuyện mang tên anh chỉ giản dị thôi, nhưng diệu kì biết bao...
Khởi đầu bằng một tình yêu dữ dội
Chương 1 của câu chuyện này xin được bắt đầu tại Firenze- thành phố luôn ngập tràn những tình cảm lãng mạn ở nước Ý, trong sắc tím của The Viola lừng danh một thời. Năm 1985, Fiorentina đón chào một ngôi sao mới của Calcio - R. Baggio. Sự xuất hiện của chàng trai trẻ hào hoa ấy tại Florence đã làm đảo lộn mọi thứ: đưa Fiorentina từ một đội bóng hạng xoàng đang có nguy cơ xuống hạng trở thành một trong "7 chị em anh hùng" của Serie A. Một điều thần kì!


Dường như chỉ có những huyền thoại mới có thể thực hiện được điều đó, như cách Maradona đã từng làm với Napoli và bây giờ là Baggio với Fiorentina. Những bàn thắng đẹp như mơ, những pha đi bóng uyển chuyển và một gương mặt quyến rũ làm mê đắm hết thảy. Baggio tựa một thiên thần chơi bóng như để làm đẹp cho cả thế giới. Người ta tin rằng tương lai anh sẽ là một tên tuổi lớn. Người dân Firenze cũng tin vào điều đó, tin vào Roby của họ. Họ tôn thờ anh như một "Đấng cứu thế" và cho rằng người hùng của đội bóng sẽ không bao giờ rời xa họ.

Được so sánh với Maradona!
Vậy nên khi diễn ra cuộc chuyển nhượng kỉ lục của Calciomercato trị giá 17 triệu USD đưa Baggio về Juventus (1990), lập tức các tifosi Fio đã nổi loạn, đập phá và biểu tình dữ dội ở trụ sở CLB đòi anh ở lại. Nhưng họ đã không làm được, rút cuộc Roby vẫn phải chia tay đội bóng áo tím để thay sắc áo của mình thành hai màu đen trắng huyền bí, cho dù trong lòng anh là một nỗi buồn nặng trĩu.
Còn các CĐV, họ vẫn không chịu buông tha anh, họ tức giận và không tha thứ cho "Hoàng tử bé" của mình, họ nói anh là kẻ phản bội. Roby chỉ im lặng. Và có một giai thoại đáng nhớ về anh trong trận đấu giữa Juve và Fio vào mùa bóng ngay sau khi anh rời Fio. Baggio đã từ chối đá quả penalty cho Juve trong niềm xúc động của các tifosi Fiorentina. Họ chợt nhận ra rằng họ không hề tiếp tục thù ghét anh, cho dù lòng trung thành với CLB không cho phép họ tha thứ khi thần tượng của họ rời đội bóng ra đi.
Nhưng nó chỉ càng chứng tỏ rằng họ luôn yêu anh thật nhiều. "Baggio, hãy về với chúng tôi". Câu biểu ngữ xa xăm năm nào sẽ luôn còn ám ảnh và in đậm lên từng trang hoài niệm của Fiorentina. Thời gian không thể xoá nhoà những kỉ niệm của anh ở xứ sở Toscana đầy nắng được. Một điều chắc chắn là vậy!
Những nốt nhạc hạnh phúc
Chương 2 của câu chuyện có lẽ được bắt đầu tại Turin-thành phố mà bụi bẩn công nghiệp cũng không làm lu mờ được những ánh hào quang không ngừng toả sáng quanh Baggio. Có lẽ những năm tháng ở Juve chính là hồi ức ngọt ngào và vinh quang nhất trong suốt chặng đường sự nghiệp nhiều nước mắt hơn nụ cười của anh. 5 năm dưới màu áo Bainconeri, Roby đã toả sáng rực rỡ khiến hình ảnh mái tóc đuôi ngựa của anh dần đi vào tiềm thức những tifosi như một biểu tượng đẹp đẽ của tình yêu và lòng đam mê.


Một người được coi như là ngôi sao lớn đầu tiên của sân Delle Alpi (sau khi Juve chuyển sân, sân cũ là Commonale). Anh đã trưởng thành và tạo nên vô số điều kì diệu lớn lao tại nơi này. Bên trong vóc dáng mảnh mai ấy là cả một tài năng sân cỏ hiếm thấy.
Thánh Johan Cruyff từng nhận xét về Baggio:
"Baggio là một pháp sư. Một trong những thi sĩ cuối cùng còn lang thang trên sân cỏ. Anh là sự phản bác hay nhất cho những ai nghĩ rằng nước Ý chỉ sinh ra những hậu vệ vĩ đại. Baggio chính là cầu thủ phóng túng nhất Thế giới". Lời ngợi ca của Thánh Cruyff đã đủ để nói lên vẻ đẹp tài hoa trong đôi chân thi sĩ của Roby.
Thật vậy, anh là một trong số ít những cầu thủ có khả năng tạo nên sự khác biệt và những điều kì lạ trong một trận đấu. Phong cách của anh, lối chơi mà anh thể hiện, rất khó để tả thành lời. Nó đầy sáng tạo, nhiều đam mê và cũng thật truyền cảm. Theo dõi một trận đấu có Baggio như đang xem một bức tranh động vậy, mềm mại và vẫn đầy ắp lửa nhiệt huyết. Anh như khơi dậy lên trong tâm hồn mọi người một vẻ đẹp thực thụ và vẹn nguyên nhất của bóng đá.


Những chiến thắng của Juve khi đó luôn được thắp sáng nhờ niềm cảm hứng mang tên Baggio. Với 78 lần lập công trong 141 lần khoác áo Juve, Baggio đã làm nổ tung cầu trường với những bàn thắng đẹp mê hồn. Lịch sử đáng tự hào của lão bà Turin chưa bao giờ thiếu đi những tiền đạo nổi danh. Những Bettega, P.Rossi, Del Piero, Trezeguet... sẽ mãi được tung hô như những người hùng trước khung thành, những sát thủ thực sự của đội bóng. Có lẽ Roby cũng vậy, nhưng không chỉ có thế và sẽ theo một cách đặc biệt hơn. Bởi anh là duy nhất!
Con người luôn chơi bóng một cách cống hiến và say mê nhất, ở bất cứ nơi đâu anh đặt chân tới. Cho dù đó là những đội bóng lớn Juve, Milan, Inter hay chỉ là những CLB tỉnh lẻ như Bologna, Brescia. Yêu hết mình và luôn cho đi những gì từ sâu thẳm con tim, với Roby, đó là lẽ sống!


Những ngày tháng đau khổ!
Tháng 3/94, trong cuộc đối đầu giữa Juve với Fio, một cuộc đổi ngôi giữa hai vì sao lớn: Baggio và Del Piero đã diễn ra. Trận đấu ấy, Roby bị chấn thương nên Alex được đá chính và đeo chiếc áo số 10 của người tiền nhiệm. Rồi Alex lập hattrick, như báo hiệu sự ra đời của một ngôi sao mới và cũng là khép lại một quá khứ vinh quang của Roby với Juve. Anh ra đi không lâu sau đó, nhường chỗ cho Del Piero, trong cuộc chuyển nhượng đậm tính liên minh chính trị giữa Juve và Milan. Anh rời Juve để đến Milan, để lại quãng đời tươi đẹp nhất của mình ở lại Delle Alphi.

Với chiếc cúp C3 giành được cùng Bà đầm già và cú đúp QBV Châu Âu & TG năm 1993, Roby dường như đã có tất cả. Anh không có gì phải luyến tiếc cả. Nhưng với nhiều CĐV của Juventus, sự ra đi của anh đã để lại chút gì đó hụt hẫng và trống trải vô cùng. Họ nhớ những bàn thắng huyền ảo của anh, những giây phút kì diệu mà anh đã tạo nên, nhớ da diết đôi mắt ưu tư phảng phất nét trắc ẩn.
Những pha ăn mừng bàn thắng và mái tóc đuôi ngựa gợn xoăn dường như đã đi vào huyền thoại... Đến bây giờ, nỗi nhớ ấy vẫn còn, không chỉ với những NHM Juve mà là cả với các Milanista, Interista và với tất cả những ai đã và đang yêu bóng đá Ý. Một tình cảm đặc biệt, cho chỉ Baggio và một Baggio mà thôi!
24h.com.vn







Roberto Baggio Con đường huyền thoại

Bài 2: Bản tình ca buồn Người ta yêu anh vì tài năng, phẩm cách và một vẻ đẹp khiến tên tuổi anh trở thành thần thánh. Nhưng có lẽ người ta sẽ không yêu anh nhiều đến thế nếu như không được chứng kiến cả những bất hạnh và sự cay nghiệt của số phận đã bao lần khiến anh đau khổ và suy sụp.
Với Azzurra, Roby lưu giữ trong tâm hồn mình 2 mảng màu trong cùng một sắc áo Thiên thanh vĩnh cửu: khi được tô đậm sáng chói, lúc lại hoen ố niềm đau. Italia 90 thất bại nhưng Roby kể từ đó đã trở thành biểu tượng tài hoa của nước Ý. 4 năm sau là một World Cup 94 sôi động trên đất Mỹ và một Baggio bùng nổ trên thảm cỏ xanh thế giới.
Anh là ngôi sao lớn đã dẫn dắt Italia vào tới trận chung kết với Brazil. 20 phút của trận đấu trôi qua không có bàn thắng. Trọng tài tung đồng xu để đá những quả penalty định mệnh. Baggio, dĩ nhiên có tên trong danh sách những cầu thủ đá luân lưu, bước tới trước khung thành, khuôn mặt bình thản, anh tung cú sút... Trái bóng đập trúng cột dọc và bay lên trời. Italia thua cuộc. Họ mất chiếc cúp VĐTG lần thứ 3 trong sự ngỡ ngàng và những giọt nước mắt tiếc nuối của vô vàn người Ý.
Roby ngước đôi mắt thẫn thờ lên nhìn trời, như không muốn và không dám tin vào sự thật cay đắng ấy. Đáng lẽ ra anh đã có thể trở thành một người hùng bất tử của cả một dân tộc yêu bóng đá hơn tất cả mọi thứ. Nỗi đau ấy quá lớn và nó còn đeo đuổi dai dẳng theo Roby trong suốt những chặng đường còn lại.
Nhiều tifosi cực đoan đã không thôi trách cứ anh, báo chí Italia viết những dòng đầy giận dữ về anh. Baggio từ một người hùng trở thành tội đồ. Và cũng từ bóng ma ám ảnh của USA 94 trở đi, sự nghiệp của anh dường như di xuống, nhưng không phải lỗi tại anh mà là do những gì phũ phàng người ta đem lại cho anh. Juve ruồng bỏ anh, Milan hờ hững với anh còn Inter đã rẻ rúm anh không thương tiếc. Con người từng một thời được coi là "người Ý nổi tiếng chỉ sau Giáo hoàng" đã bị đối xử bất công như thế đấy.
Và rồi con đường đến với Azzurra càng ngày càng hẹp lại với Baggio. Ngoại trừ France 98 được góp mặt do Italy thiếu vắng lực lượng, còn lại từ Euro 96, Euro 2000 đến WC 2002, trong những giải đấu lớn ấy, đều không hề in dấu chân anh. Người ta có cảm tưởng như thần may mắn đã không mỉm cười với Roby nữa. Phải vậy không?

Riêng Roby, dù cuộc đời có thế nào thì anh vẫn luôn là anh, luôn là một Baggio can đảm và mạnh mẽ đã đứng lên sau tấn bi kịch WC94, một Baggio luôn nỗ lực đến phi thường với ước mơ được khoác lại chiếc áo Thiên thanh... Một Baggio chưa bao giờ oán trách định mệnh, cái định mệnh đau thương đã bao lần cướp đi những nụ cười hạnh phúc trên đôi môi anh. Người ta có thể tức giận với anh, có thể không tha thứ cho những-lỗi lầm-không-phải-là-của-anh, có thể phụ bạc anh nhưng không một ai và chẳng điều gì có thể đánh mất niềm tin nơi anh cả.
Và vào ngày 28/4/04, Roby đã hoàn thành được ước nguyện của mình, anh chơi trận cuối cùng cho Azzurra, lần cuối cùng khoác lên mình chiếc áo số 10, là lần sau cuối những NHM được ngắm nhìn anh trong sắc áo Thiên thanh quen thuộc.

Những kí ức chợt hiện về, làm thức dậy bao trái tim Azuri say đắm. Có lẽ người ta đã tha thứ cho anh từ rất lâu rồi. Tất cả những dĩ vãng xưa cũ đã trôi đi, chỉ còn tình yêu ở lại, gắn với chút buồn bã xa xôi... Người Italia luôn phải cảm ơn Baggio, vì bóng đá Ý có anh như trời xanh toả nắng!
Một kết thúc có hậu
Bất kì một câu chuyện cổ tích nào cũng đều có một cái kết có hậu và câu chuyện của Roby không phải là ngoại lệ. Một kết thúc thanh thản cho anh, khép lại 19 năm khổ đau, 19 năm hạnh phúc Roby ở trong tim những NHM.

16/5/04 tại thánh địa San Siro, Milano. Roby đeo băng đội trưởng Brescia chơi trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp của mình, trận đấu gặp lại AC Milan - đội bóng mà anh đã từng 2 năm gắn bó với 2 scudetto đáng nhớ. Thiên thần tóc đuôi ngựa chia tay bóng đá, chia tay chúng ta, chia tay thảm cỏ xanh nước Y từ giây phút ấy.
Khi Roby giơ cách tay vẫy chào mọi người, khi nụ cười ấm áp lại nở trên đôi môi anh, khi ngắm nhìn những bước chạy cuối cùng đi vào đường hầm, đã có những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống nơi khoé mắt những tifosi yêu mến anh, đã có những tiếng nấc nghẹn ngào dâng lên vì tiếc nuối.

Gửi nụ hôn tạm biệt đến các tifosi!
Anh đã tạm biệt sân cỏ để trở về với thiên đường của riêng mình một cách mãn nguyện nhất. Anh ra đi, những gì để lại là 204 bàn thắng tại Serie A, là 56 trận đấu trong màu áo ĐT Italia, là hình bóng thiên thần với một tình yêu say mê và day dứt khôn cùng. Nói lời tạm biệt anh để rồi nhớ mãi không thôi...
Câu chuyện về Baggio kết thúc tại đây? Không, có lẽ sẽ chẳng bao giờ có một kết thúc nào là hoản hảo nhất cho tất cả những gì đã diễn ra trong suốt cuộc đời anh. Bởi những cảm xúc về anh luôn là vô tận và cũng bởi tình yêu mà anh để lại nơi đây quá lớn. Nó như dòng sông chảy mãi và như nắng ấm lan toả. Yêu Baggio như một niềm tin bất diệt luôn tồn tại: yêu là lẽ sống và còn sống là còn yêu!
24h.com.vn

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2007

Phim Đài Loan: Tình khó phai

“Tình khó phai” - Đi tìm hạnh phúc đích thực
“Đằng sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng người phụ nữ”. Tuy nhiên, sau lưng người đàn ông Vương Thắng Thiên có tới bốn người phụ nữ nhưng liệu anh có thật sự hạnh phúc?Vương Thức Hiền và Hàn Du.
Người phụ nữ mà Vương Thắng Thiên (do Vương Thức Hiền đóng) yêu nhất là Hoàng Tuyết Liên (Hàn Du thủ vai), nhưng hai người không đến được với nhau do ân oán gia đình. Vì sự hiếu thuận với mẹ, Vương Thắng Thiên phải lấy ba người phụ nữ mà anh không yêu.Tình khó phai (Unforgettable love) ra mắt vào tối nay, 20/04, lúc 21h trên VTC1. Các tập tiếp theo được phát sóng từ thứ hai đến thứ sáu hàng tuần.Diễn viên vai nam chính: Vương Thức Hiền. Phim còn có sự góp mặt của những gương mặt khả ái của điện ảnh Đài Loan: Hàn Du, Trương Phụng Thư...
Chính vì không xuất phát từ tình yêu nên Vương Thắng Thiên cố lấy công việc và sự nghiệp làm mục đích sống cuộc đời mình.Điều đó đã gây không ít sóng gió cho anh, bởi lẽ, thành công trong hiện tại của anh có sự đóng góp không nhỏ của ba người phụ nữ này. Tuy nhiên, người đàn ông kiêu hãnh Vương Thắng Thiên luôn quan niệm “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”. Anh cho rằng, thành quả mà anh có được ngày hôm nay là do chính anh tạo dựng nên và điều đó đã gây không ít tổn thương cho những người phụ nữ luôn một lòng một dạ vì anh…
Tình yêu và sự nghiệp luôn đặt người đàn ông đứng trước những thách thức lớn trong cuộc đời. Liệu người đàn ông Vương Thắng Thiên có quyết định táo bạo là đến với người mình yêu khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao?
Gương mặt khả ái Trương Phụng Thư cũng tham gia phim (vai Lệ Châu).

Bộ phim là một chuỗi những tình tiết vô cùng hồi hộp, gay cấn trong những lần vào sinh ra tử để gặt hái thành công trên thương trường của Vương Thắng Thiên, đồng thời đan xen yếu tố tình cảm, những trải nghiệm tâm lý của từng nhân vật. Qua đó, khán giả sẽ nhận thấy ý nghĩa đích thực của cuộc sống, của hạnh phúc, tình yêu mà đôi khi tưởng chừng mong manh, ngoài tầm tay…
Theo VTC)
-------------------------------------
Tình khó phai (Tên gốc: Ý khó quên)
Thời lượng : 60 Tập (phần 1)
Bộ phim Tình khó phai do đài truyền hình dân thị sản xuất có tổng thời lượng 322 tập., là bộ phim truyền hình lập kỷ dục dài nhất phát sóng vào giờ vàng trên màn ảnh nhỏ đài loan. Phim bắt đầu phát sóng tháng 9/2005, tỷ suất người xem ngày càng tăng cao, kéo theo doanh thu quảng cáo cũng tăng vọt. Bình quân 10 giây quảng cóa đài truyền hình thu 26400 nhân dân tệ, mỗi ngày phát khoảng 900s quảng cáo, vị chi là 2,376 nghìn đài tệ. Tổng doanh thu từ chương trình quảng cóa trong thời gian phát sóng là 765 triệu đài tệ. Sau khi khấu trừ vốn làm phim Dân thị thu lãi được 320 triệu đài tệ.
Tính cách nhân vật
Vương Thắng Thiên (Vương Thức Hiền)Là người sáng lập ra tập đoàn Thắng Thiên , dựng sự nghiệp từ bàn tay trắng .Tuy học hành không nhiều nhưng là người tài trong làm ăn ,lạc quan, cầu tiến. Ðối với cha mẹ là một người con hiếu thảo .Tuy là một người hiếu thắng ,nhưng anh luôn biết rút ra bài học từ trong thất bại ,luôn có quan niệm “ nhân thắng thiên “ nên đã có những sự nghiệp thành công như ngày hiện nay .
Hoàng Tuyết Liên (Hàn Du)Vẻ ngoài yếu đuối nhưng tình tình cứng cỏi. Cô và Vương Thắng Thiên yêu nhau nhưng định mệnh trớ trêu khiến họ không đến được với nhau .
Lệ Châu (Trương Phụng Thư)Do trưởng thành trong môi trường phức tạp, Lệ Châu thấu hiểu lòng người hiểm ác nên có tính đa nghi, luôn cảnh giác và tự bảo vệ bản thân. Lệ Châu là cô gái mạnh mẽ, kiên cường, trọng tình nghĩa, có thể vì nghĩa diệt thân.
Lại Tố Linh (Dương Bảo Vy)Là vợ chính thức của Thắng Thiên, bạn thân với Tuyết Liên từ nhỏ. Vì mải theo đuổi cuộc chiến giành quyền lực, Tố Linh đã đánh mất hạnh phúc gia đình và tình yêu chồng con. Có thể nói đây là nhân vật 'Châm ngòi' cho hàng loạt bi kịch trong phim.
Lâm Đại Trung (Lưu Chí Hàn)Là một thương nhân thành đạt ,vì đạt được mục đích mà không từ thử đoạn nào , luôn xem Thắng Thiên là kẻ thù trên thương trương va có ân oán hơi phức tạp với nhà họ Vương .
Vương Thắng Chí (Lý Lý Nhân)Là em trai của Thắng Thiên ,là người thông minh, lanh lợi n nóng tính thích khoe tài, hám lợi. Vì muốn có chỗ nương tựa nên anh dốc sức theo đuổi Tố Linh. Sau đó lại quy thuận Đại Trung. Anh là hình ảnh tiêu biểu cho loại người "gió chiều nào theo chiều ấy"
Tú Huệ (Giang Tổ Bình)Con gái chú Phúc - Quản gia nhà họ Lại, xinh đẹp, tính tình hiền lành an phận thủ thường. Tú Huệ thầm yêu Đại Trung nhưng bị Tố Linh già bẫy, trỏe thành vợ nhỏ của Thắng Thiên, sinh 2 đứa con trai. Về sau cô chết dưới tay Lệ Châu.

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2007

Serie A mùa giải 06/07

Bài 5: Serie A-Thiên đường mang sắc Ý

Những chiếc cúp danh giá, các danh hiệu cá nhân cao quý nhất trong hai năm 2006 và 2007 đều thuộc về những người đến từ Italia. Chưa hết, HLV của 20 đội bóng tham dự Serie A và 8/10 chân sút dẫn đầu danh sách vua phá lưới mang quốc tịch Italia. Serie A là thiên đường của riêng người Ý…
Đế chế Italia tại Châu Âu
Năm 2006, NHM bóng đá thế giới chứng kiến đội tuyển quốc gia Italia của Lippi lên ngôi vô địch World Cup một cách xứng đáng. Cuối năm nay, nhân vật chính làm nên điều thần kỳ tại Đức, Cannavaro thâu tóm hết danh hiệu cá nhân cao quý: Quả bóng vàng Châu Âu, Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới.
Sau khi kết thúc mùa hè kỳ diệu tại Đức, trở lại Italia, các tifosi phải đối diện với thực tế đau buồn bởi các đội bóng họ yêu thích phải hứng chịu án phạt nặng nề từ Calciopoli. Những tưởng với ảnh hưởng tiêu cực của Calciopoli, một chu kỳ chiến thắng của người Ý sẽ khép lại ngay khi nó vừa mới được mở ra. Nhưng thực tế không phải lúc nào cũng như người ta nghĩ, mùa giải 06/07 kết thúc, tiếng Ý vẫn là ngôn ngữ được nhắc đến nhiều nhất trên toàn cõi Châu Âu. Sau ngày Italia đăng quang tại World Cup, chu kỳ thành công vẫn tiếp tục được kéo dài. Nó không “chết” như nhiều người từng nghĩ.

Thật vậy, mùa giải 06/07, cả Châu Âu phải quỳ gối trước sức mạnh của những người Italia. Các đội bóng Ý chinh phục mọi danh hiệu tại Châu Âu chẳng khác gì những đội quân La Mã hùng mạnh của Ceasar chinh phục xứ Gaule hồi những năm 60 trước công nguyên. Nếu trong quá khứ, với Julius Ceasar, đế chế La Mã được thiết lập thì ngày nay, với Mancini, Ancelotti, Capello và Lippi, đế chế Italia đang trị vì toàn cõi Châu Âu.
Với 97 điểm, Inter của Mancini không những lập kỷ lục về số điểm cao nhất đạt được ở Serie A, họ còn là đội duy nhất ở Châu Âu đạt số điểm cao đến như vậy, kỷ lục cũ thuộc về Chelsea với 95 điểm đạt được mùa 2004/2005. MilanAncelotti chơi thứ bóng đá đẹp đến mê hồn đã chinh phục Champions League chẳng khác gì khi nữ hoàng Cleopatra tìm cách quyến rũ Caesar bằng sắc đẹp, trí thông minh và sự lịch lãm của mình.

Bóng dáng của người Ý có trong mọi hình ảnh chiến thắng trên khắp Châu Âu. Fabio Capello, một người Ý chính cống, lên ngôi tại TBN ngay trong mùa bóng đầu tiên quay lại dẫn dắt Real Madrid. Một cái tên made in Italy nữa cũng hiện diện trong đội hình Real vô địch La Liga: Cannavaro. Với những cú tắc bóng dũng mãnh và lối phòng ngự khôn ngoan quen thuộc, thương hiệu Cannavaro vẫn được nhiều người nhắc đến tại TBN mặc dù anh không còn toả sáng như một năm trước. Hoàng tử Roma-Totti cũng giành danh hiệu Chiếc giầy vàng Châu Âu. 2 năm liên tiếp, danh hiệu này thuộc về các chân sút đến từ Italia.
Không chỉ gây ấn tượng tại các “sân khấu” lớn, tại một góc tăm tối của bóng đá Châu Âu, không gây được nhiều sự chú ý như những người đồng nghiệp, nhưng ông già Trapattoni cũng âm thầm lên ngôi vô địch Áo với Salzburg.
Tôn vinh HLV người bản địa
Mùa bóng này, lần đầu tiên trong lịch sử Serie A kể từ khi giải đấu diễn ra theo thể thức đá vòng tròn 2 lượt vào mùa bóng 1929/30, cả 20 đội bóng tham dự Serie A đều do HLV người Ý dẫn dắt. HLV người nước ngoài cuối cùng xuất hiện tại Serie A là Cuper của Inter năm 2003. Zeman dẫn dắt “kẻ nổi loạn” Lecce năm 2005 mặc dù là người gốc Czech nhưng cũng có thể coi là người Ý bởi ông này đã nhập quốc tịch Italia từ 30 năm nay.

Mancini đi vào lịch sử Serie A như một trong những HLV trẻ nhất đoạt Scudetto. Với Spalletti, Roma trở thành một trong những đội bóng có lối đá tấn công quyến rũ nhất. Kém tên tuổi hơn là Cagni, người đi vào lịch sử Empoli bởi ông là vị HLV đầu tiên đưa CLB này giành quyền tham dự Cúp Châu Âu kể từ khi đội bóng được thành lập. Ranieri-một HLV người Ý trở lại quê hương sau nhiều năm lưu lạc tại Anh và TBN cũng tạo được ấn tượng khi dẫn dắt Parma trụ hạng thành công. Có hai HLV lần đầu cầm quân một CLB ở hạng đấu cao nhất tại Italia và đã sống sót đến vòng đấu cuối cùng là Colantuono (Atalanta) và Marino (Catania). Thành công của hai “anh lính mới” này giúp họ được chuyển đến những CLB mạnh hơn (Colantuono đã sang Palermo và Marino chuyển tới Udinese).
HLV người nước ngoài cuối cùng thành công tại Ý là cựu HLV trưởng đội tuyển Anh - Erikssson với chức vô địch cùng Lazio năm 2000. Việc Juventus chia tay với Deschamps, và 2 CLB lên chơi tại Serie A mùa bóng này là Genoa và Napoli đều dùng HLV người Ý (Reja ở Napoli và Gasperini ở Genoa) sẽ khiến xu hướng nội địa hoá vẫn sẽ tiếp tục được diễn ra ở mùa bóng sau.


Chất lượng của các HLV mang quốc tịch Italia cao hơn hẳn các đồng nghiệp tại Anh, Pháp hay TBN. Kịch bản cho Serie A mùa bóng sau: Ranieri dẫn dắt Juve, Inter với Mancini, Milan với Ancelotti, Roma với Spallettti, Lazio với Delio Rossi, Fiorentina với Prandelli. Với 6 HLV tài năng này, cuộc đua đến Scudetto mùa giải 07/08 hứa hẹn sẽ trở lại hấp dẫn như thời “7 chị em” cạnh tranh khốc liệt danh hiệu này hồi những năm cuối thiên niên kỷ trước.
Ngay cả một người Ý vĩ đại trên cương vị HLV, được bao CLB nước ngoài thèm muốn nhưng vẫn chưa có việc tại Italia - Lippi là bằng chứng hùng hồn nhất nói lên chất lượng của các HLV Ý. Nhưng với dàn HLV tài năng như thời điểm hiện tại, “lão đầu bạc” hãy cứ yên tâm tiếp tục nghỉ ngơi đi!
Những chân sút hàng đầu cũng nói tiếng Ý
8/10 chân sút dẫn đầu danh sách vua phá lưới nói tiếng Ý. Năm thứ 3 liên tiếp, danh hiệu vua phá lưới thuộc về một người Italia: Lucarelli 24 bàn năm 2005, Toni 31 bàn năm 2006 và 2007 là Totti với 26 bàn. Năm thứ hai liên tiếp Chiếc giầy Vàng Châu Âu được dành cho các chân sút Italia: Toni cho năm 2006 và Totti cho năm 2007.

Lần đầu tiên kể từ 27 năm nay, khi Italia mở cửa trở lại cho cầu thủ ngoại, cả 4 vị trí dẫn đầu trong danh sách những người ghi nhiều bàn nhất đều là người Ý. Totti (26 bàn), Lucarelli (20), Rigano (19), Bianchi (18). Trong 10 chân sút hay nhất giải, thì chỉ có hai cầu thủ người nước ngoài là Mutu (16) và Ibrahimovic (15).
Tại sao các chân sút người Ý lại toả sáng như vậy trong mùa bóng vừa rồi? Lý do duy nhất được chỉ ra: đó là sự ra đi của Shevchenko và việc Trezeguet phải chơi tại Serie B đã tạo điều kiện thuận lợi cho sự bùng nổ của một loạt các chân sút nội địa kể trên. Điều đáng chú ý nhất là đa phần trong số đó là những người đã trên 30 tuổi và đều chơi cho những đội bóng nhỏ chủ yếu chiến đấu để trụ hạng.
Còn có cả những làn gió mới đến từ những chân sút trẻ như Quagliarella (13) và Rossi (9). Chính những cầu thủ này sẽ là tương lai của đội tuyển Ý.
Mùa bóng sau, vua phá lưới Serie A, chiếc giầy vàng Châu Âu 05/06 Toni sẽ tới Bayern. Vua phá lưới 04/05, cầu thủ ghi 20 bàn mùa bóng này Lucarelli không còn muốn ở lại Ý nữa. Đây sẽ là hai tổn thất rất lớn bởi hai cầu thủ này là những người ghi nhiều bàn nhất tại Serie A trong những năm gần đây. Bên cạnh đó, theo thông tin mới nhận được, Trezeguet sẽ ở lại với Juve. Ronaldo thì mới chỉ đá nửa mùa 06/07 cho Milan nhưng đã kịp để lại ấn tượng rất tốt.
Như vậy, Serie A mùa bóng tới sẽ có sự góp mặt trở lại của những cầu thủ dội bom người nước ngoài, cộng với sự ra đi của các chân sút hàng đầu người Ý. Vì vậy, trong mùa giải tới, nếu tiếng Ý tiếp tục là ngôn ngữ chủ đạo trong BXH vua phá lưới thì quả là điều thần kỳ!
Không ai ngờ rằng bê bối calciopoli lại có tác động tích cực đến nền bóng đá Ý như vậy. Nó chính là cú hích làm thức tỉnh các đội bóng Ý sau bao năm sống trong bóng tối bởi bình minh trước đó còn đang “mải chơi” ở tận Anh và TBN. “Bóng đen” calciopoli vô tình… thắp sáng cho cả nền bóng đá Ý. Như trong một câu nói nổi tiếng: “The sun will shine after the rain”.
Calcio mùa giải năm sau sẽ thế nào? Liệu chu kỳ thành công của Italia sẽ tiếp tục được kéo dài hay đã đến hồi chấm dứt?
24h.com.vn

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2007

Juve tậu được tiền đạo 'hàng hiệu

Mua Iaquinta, Juve dần định hình
Sau ba tháng đàm phán, cuối cùng tân vô địch Serie B cũng đạt được thỏa thuận mua chân sút Vincenzo Iaquinta từ Udinese. Đây là tân binh đắt giá đầu tiên đến với "Lão bà" trong mùa hè này, sau hai cầu thủ tự do Grygera và Salihamidzic.
Trên trang web chính thức, Juve tuyên bố đã thống nhất mọi điều khoản cả với Udinese lẫn Iaquinta. Theo đó, khoản phí chuyển nhượng 11,8 triệu euro (tương đương với 8 triệu bảng) để đổi lấy sự phục vụ của tiền đạo người Italy đến năm 2012 sẽ được Juve thanh toán làm 3 đợt trong vòng một năm. "Lão bà" cũng dành cho Iaquinta mức lương 2,4 triệu euro mỗi năm.
Iaquinta sẽ là niềm hy vọng trên hàng công "Lão bà" mùa tới. Ảnh: AK
"Sau 7 năm ở Udinese, tôi tin rằng đã đến lúc hiện thực hóa giấc mơ của mình. Tôi thích đương đầu với thách thức cả trong phạm vi Italy lẫn trên bình diện châu lục. Chỉ một CLB lớn như Juve mới có thể giúp tôi thỏa mãn khát khao của mình", thành viên tuyển Italy vô địch World Cup 2006 không giấu vẻ phấn khích sau lễ ký hợp đồng.Sau 7 mùa giải chinh chiến cùng Udinese - đá 187 trận, ghi 64 bàn trên tất cả các mặt trận, Iaquinta đã trở thành một tên tuổi lớn ở Serie A. Tương tự Trezeguet những năm gần đây hay Alen Boksic trước kia, tân binh bạc triệu kể trên cũng có lối chơi đơn giản, thiên về sức mạnh nhưng hiệu quả, rất hợp với triết lý bóng đá thực dụng, không hoa mỹ mà Juve luôn đeo đuổi.
Chính vì vậy mà khi nhận xét về bản hợp đồng mới, Tổng giám đốc Jean-Claude Blanc hài lòng ra mặt: "Với Iaquinta, Juve có thêm một nhà vô địch thế giới, để cùng CLB viết nên trang sử mới. Anh ấy sẽ mang lại chất lượng và kinh nghiệm cho đội ngũ hiện tại. Đây là bước tiến dài trong quá trình tăng cường lực lượng khi trở lại Serie A".
Tuyển mộ Iaquinta, Juve đã sẵn sàng cho sự ra đi của Trezeguet?. Ảnh: La Presse.
Ở một diễn biến khác, sự hiện diện của cựu thủ quân Udinese ở sân Grande Torino càng củng cố những tin đồn về việc Trezeguet ra đi, dù hôm qua, đích thân chủ tịch Cobolli Gigli đã tuyên bố bỏ qua hành động
khiêu khích của tiền đạo người Pháp hôm 11/6 và sẵn sàng làm mọi cách để giữ chân anh. Tờ Gazzetta cho hay Valencia đã trở thành CLB mới nhất tham gia vào cuộc đua giành Trezguet khi cử Giám đốc thể thao Amadeo Carboni tiếp xúc với người đại diện của tay săn bàn 29 tuổi.
Vnexpress.net

Juventus trở lại Serie A

Juve tự tin sẽ vô địch ngay khi trở lại Serie A

Vừa "chân ướt chân ráo" trở lại sau một năm ngụp lặn ở Serie B, nhưng "Lão bà" vẫn tin rằng họ đủ khả năng đoạt scudetto mùa tới như 19 CLB trên khắp châu Âu từng làm - bá chủ giải trong nước ngay sau khi thăng hạng.
Không dừng lại ở những lời tuyên bố suông của HLV Ranieri (Chúng ta sẽ chiến thắng và vô địch Serie A) khi mới lên nhậm chức cũng như những nỗ lực tăng cường lực lượng của BLĐ, Juve còn tìm đến các bằng chứng lịch sử để khẳng định quyết tâm giành ngôi cao nhất ở Serie A mùa tới.
Nedved và Buffon đều tin vào khả năng đoạt scudetto mùa tới của đội nhà. Ảnh: Getty Images.
Trả lời câu hỏi của tờ Gazzetta dello Sports "liệu một đội bóng vừa lên hạng như Juve có thể đoạt scudetto hay không?", thủ môn Buffon và tiền vệ Nedved ngay lập trức trả lời "Có". Hai danh thủ này viện dẫn một số trường hợp như vậy trong lịch sử để tăng thêm tính thuyết phục cho quan điểm của họ. Lão tướng người Czech nêu ra 19 trường hợp tương tự trong lịch sử bóng đá châu Âu.
Đồng đội người Italy của anh thậm chí còn đi vào chi tiết hơn, khi liệt kê ra 9 CLB đến từ 3 nền bóng đá mạnh là Anh, Pháp, Đức, từng vô địch quốc gia ngay sau khi thăng hạng cao nhất. Tên tuổi lớn gần nhất lập được kỳ tích này là Kaiserlautern dưới thời HLV kỳ cựu Otto Rehhagel, năm 1998.
Kaiserlautern là tấm gương gần nhất để Juve noi theo ở mùa giải tới. Ảnh: DBB.
Điều tương tự chưa hề diễn ra trong lịch sử Italy, nhưng cả Buffon lẫn Nedved tin rằng chính điều đó sẽ là động lực để họ và đồng đội thêm quyết tâm hơn trong chặng đường khó khăn sắp tới.

19 CLB châu Âu từng đoạt chức VĐQG ngay sau khi thăng hạng

Anh: Liverpool (thăng hạng năm 1905 - vô địch năm 1906); Everton (1931-1932), Tottenham Hotspur (1950-1951), Ipswich Town (1961-1962), Nottingham Forest (1977-1978).
Pháp: Bordeaux (1949-1950), Saint-Etienne (1963-1964),Monaco (1977-1978).
Hà Lan: Ajax (1917-1918), Schiedamse Voetbal Vereniging (1948-1949), Door Wilskracht Sterk (1963-1964).
Bulgaria: Lokomotiv Sofia (1939-1940), Litex Lovetch (1997- 1998)
Ba Lan: Cracovia Kraków (1936-1937), Ruch Chorzów (1988-1989).
Thụy Điển: Elfsborg (1960-1961), Östers (1967-1968).
Đức: Kaiserslautern (1997-1998)
Nam Tư (cũ): Obilic (1997-1998)
VnExpress.net

Francesco Totti - Chiếc giày vàng châu Âu 2006/07

Totti- chân sút đáng sợ nhất châu Âu mùa giải qua.

(Dân trí) - Giây phút Ruud Van Nistelrooy bước ra đường pitch sân Bernabeu đêm qua cũng là lúc châu Âu tìm được cho mình một Chiếc giày Vàng mới: Francesco Totti. Anh mới chỉ là tiền đạo người Italia thứ hai đoạt danh hiệu cao quý này, sau Luca Toni ở ngay mùa bóng trước.
Với 26 bàn thắng tại Serie A, hơn Van Nistelrooy đúng một bàn, Francesco Totti trở thành chân sút đáng sợ nhất của các giải vô địch hàng đầu châu Âu mùa này. Việc lần thứ hai liên tiếp, và cũng là lần thứ hai trong lịch sử, Chiếc giày vàng chọn nước Ý làm điểm dừng chân đã cho thấy bóng đá Ý không còn là “mảnh đất khô cằn” với các bàn thắng nữa.

Hơn thế nữa, cùng danh hiệu vô địch TG của Azzurri tháng 7 năm ngoái, những danh hiệu cá nhân mà Fabio Cannavaro đã giành được trong suốt một năm qua, chiếc cúp vô địch Champions League, giải đấu danh giá nhất cấp CLB, vị trí dẫn đầu trong cuộc chạy đua giành Chiếc giày vàng của Totti thực sự đã khẳng định sự thăng hoa rực rỡ của bóng đá Italia, trong chính mùa giải khó khăn nhất với Calciopoli.

Totti ghi tới 26 bàn trong mùa giải này cho AS Roma.

Cuộc đua gay cấn này xác định người chiến thắng theo hệ số đặc biệt, dựa vào độ khó của các giải vô địch quốc gia. Theo đó, các giải vô địch Italia, Anh, Tây Ban Nha và Đức được tính hệ số 2, còn các giải khác tính hệ số 1 hoặc 1,5.

Mùa giải trước, dù ghi đến 31 bàn thắng nhưng Luca Toni cũng chỉ có được 1 điểm nhiều hơn Jan Klaas Huntelaar, tiền đạo của Ajax Amsterdam. Mùa này, thêm một chân sút người Hà Lan nữa “thúc thủ” trước tiền đạo Ý. Với 25 bàn tại La Liga, Ruudy chỉ có được 50 điểm, ít hơn 2 điểm so với Totti.

Chân sút đứng thứ 3 là Alfonso Alves của Heerenveen với 34 bàn thắng. Như vậy, sau chính Klaas Huntelaar mùa trước (chơi nửa mùa sau cho Ajax), Heerenveen tiếp tục “trình làng” một “pháo thủ” hạng nặng nữa. Được biết, Alfonso Alves, người mới được Carlos Dunga gọi vào ĐTQG Brazil, đã nhận được sự chú ý của nhiều “ông lớn” châu Âu như MU, Liverpool và Barca.

Danh sách Vua phá lưới châu Âu 1997-2007
Mùa giải Cầu thủ Bàn thắng
1996/97 Ronaldo (Barcelona): 34 bàn
1997/98 Nikos Machlas (Vitesse): 34
1998/99 Mario Jardel (Porto): 36
1999/2000 Kevin Phillips (Sunderland): 30
2000/01 Henrik Larsson (Celtic): 35
2001/02 Mario Jardel (Sporting Lisbon): 42
2002/03 Roy Makaay (Deportivo): 29
2003/04 Thierry Henry (Arsenal): 30
2004/05 Thierry Henry (Arsenal), Diego Forlan (Villarreal): 25
2005/06 Luca Toni (Fiorentina): 31
2006/07 Francesco Totti (AS Roma): 26

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2007

Love song




Xuân đến rồi xuân lại đi ...một mùa hè sôi nổi nóng bỏng và nghịch ngợm lại đang dần tràn về ...trong cái không khí lành lạnh còn sót lại một chút của tiết giao mùa...đã thật lâu em ko ngồi một mình bên ly cafe ...

When that day i hear your voice

I have some special feelling

Let me always think i don't wanna forget you

Giọt cafe cứ tí tách rơi như rỉ vào lòng em như thì thầm bên tai em biết bao điều...Vào cái ngày mà em nghe giọng nói của anh , em đã có những cảm xúc thật kì lạ, khiến cho em thật sự ko thể và ko muốn quên anh ...Cuộc sống của em ko bao giờ trầm lặng...luôn tất bật từ khi em nhận thức được cuộc sống ...lạnh lùng và kiêu ngạo,...em chẳng bao giờ để trái tim em "yêu". Lần duy nhất em thích một người nhưng rồi cả em và người ấy nhận ra rằng em và người ấy mãi mãi ko bao giờ thuộc về nhau .và em đã quyết định rơìi xa người ấy ...phải lâu thật lâu em mới thôi ko nhớ về con người phương xa đó nữa ...biết bao kẻ đến với em nhưng sự lạnh lùng đến gai ngươid của em đã khiến họ tránh xa em...rồi một ngày em gặp anh , tưởng như ko thể vậy mà lại có thể ...anh đã mang lại nụ cười cho em đúng như lời người ấy nói với em ....

I remember at the day

You are allways on my mind

Even though i just can thing about you

Em còn nhớ rõ ngày tháng và cái cách anh dần ngự trị trong em..thật nhẹ nhàng..thật vụng về và cũng thật ngốc nghếch...cái ngốc nghếch đó đã khiến em phải cười rất nhiều anh biết ko ?

If the day in the future

This love will becoming true

I'll never change my mind and i 'll love you forever

I don't care how foot it is

Nếu một ngày nào đó tình yêu này trở thành sự thật , em sẽ mãiko bao giờ thay đổi tìnhyêu dành cho anh , em ko quan tâm mình sẽ ngốc nghếch thế nào, dại dột ra sao Khi em đang túng quẫn trong suy nghĩ , người ấy đã đem lại cho em lối thoát , đã giúp em vượt qua ....và giờ khi em cô đơn lạnh lẽo nhất ..thì anh đã đến và giúp em ấm áp lên ...anh biết đấy ..nhiều khi em khó chịu với anh rất nhiều bởi vì anh luôn là một người con trai tốt với nhiều người ...và em chợt nhận ra em đã yêu ...đã rất yêu ...

I'll let my dream come true

I'll tell you something i wanna letyou know, let you know

I love you , loving you . as the mouse loves the rice

Anh là bạn của em hay anh là người em yêu ..em đã từng ko biết rõ và em đã làm anh tổn thương nhiều nhưng anh biết ko .........khi giấc mơ trở thành sự thật , em thật lòng muốn anh biết rằng em yêu anh , anh anh nhiều giống như chuột yêu gạo ln

Even everyday has storm,I'll allways by your side

I miss you , missing you

I don't care how hard it is

I just want you be happy

Everything i do it for youu

hm ....em sẽ ko làm anh đau lòng nữa đâu, em sẽ ko bao giờ để mất một lần nữa tình yêu của mình , và cũng sẽko bao giờ nhầm anh với người ấy ...hãy tin em em yêu anh , em yêu anh như con chuột yêu gạo lớn,thậm chí mỗi ngày đều là bão tố thì em vẫn muốn bên cạnh anh , em nhớ anh , nhớ anh vô cùng ,ko cần biết điều jì phía trước bởi bên cạnh anh , em chẳng bao giờ lo lắng điều jì .................em chỉ muốn anh hạnh phúc và em sẽ luôn ở bên cạnh anh...bởi vì ...anh cần có em ..và em sẽ làm tất cả vì anh ...

yeuamnhac.com

Love song

Mouse Love Rice

When that day I hear your voice
I have some special feeling
Let me always think I don't wanna forget you
I remember at the day You are always on my mind
Eventhough I just can think about you
If the day in the future This love will becoming true
I've never change my mind that I will love you forever
I don't care how fool it is I will let my dream come true
I will tell you something I wanna let you know, I let you know
I love you, loving you, as the mouse love the rice

Even every day has storm, I will always by your side
I miss you, missing you I don't care how hard it is
I just want you be happy Everything, I do it for you